Đăng bởi Marry Doe - 13/03/2016 | Lượt xem: 851
Cầm tay em chỉ một phút giây cả thế giới trong anh mở lối thiên đường, cầm tay anh lòng em ước mong... Chỉ vậy thôi.
- Hay Tết này ta với mi lấy nhau nhé!
Tôi ngỡ ngàng nhìn thằng bạn thân chắc vừa bị chập mạch bởi mưa phùn đã thấm ướt bờ vai. Môi run lên vì lạnh tôi hỏi lại nó xem đã tỉnh chưa:
- Mi vừa nói gì đấy?
- Mẹ ta bảo hai đứa sàn sàn tuổi nhau, cưới trong Tết kẻo sang năm không được tuổi.
Mặt nó tỉnh queo không màng đến sự choáng váng của lũ bạn xung quanh.
- Ý mi thế nào sao chẳng nói gì vậy, mọi khi mi lắm chuyện lắm cơ mà?
- Ta với mi, sao có thể lấy nhau chứ. Ta...
- Ta giỡn thôi, bộ mi tưởng thật à. Ta tìm được người tốt cho mi rồi, năm mới mi nhất định phải mở lòng ra nhé. Yêu thương một lần nữa có chết ai đâu. Ta bảo đảm mi sẽ được hạnh phúc. Đừng để quá khứ ảnh hưởng tới hiện tại và tương lai. Cũng đừng so sánh những người đàn ông với nhau. Bởi họ cùng là đàn ông nhưng mỗi người có một cách yêu thương và quan tâm khác nhau. Hãy cho họ cơ hội để chứng tỏ mình.
Bẵng đi vài bữa tôi tưởng nó giỡn chơi cho vui, chẳng ngờ nó làm thật. Người mà nó giới thiệu cho tôi, hơn tôi 5 tuổi nhà cũng gần nhau. Tôi chưa xác định nên chỉ ậm ừ để khỏi buồn lòng đôi bên. Chẳng ngờ anh thật kiên trì. Đã lâu lắm rồi tôi mới gặp một cây si như anh. Sáng sáng hỏi han, tối tối chúc ngủ ngon cùng không quên dặn dò chuyện ăn uống, đi lại...
Ở anh tôi cảm nhận được điều gì đó vừa mơ hồ vừa rất thật. Dù tôi không chỉ nhà, anh cũng tự tìm đến. Một lần không gặp thì ba bốn lần. Cái nắm tay của anh vừa nhẹ nhàng nới lỏng lại vừa ấm áp níu giữ chân thành...
Thấm thoát đó đã bao mùa xuân qua tôi có anh. Tình yêu đó đến nhẹ nhàng trong sự đồng thuận của cả hai bên gia đình.
Một mùa xuân tôi qua thăm mẹ anh, một ngày đầu năm anh ghé đến chúc Tết gia đình tôi.
Những giận hờn vu vơ luôn được anh xoa dịu bằng cái ôm siết trong vài phút ngắn ngủi trước giờ đi làm. Những tin nhắn với biểu tượng đáng yêu, ngộ nghĩnh...
Những nụ hôn vội vàng trong mưa hay sau trận đá bóng giao hữu mệt nhoài...
Từng con phố nhỏ, từng đoạn đường dài ngắn khác nhau với biết bao ngã rẽ. Bao phút chạnh lòng bởi hoa thơm cỏ lạ. Nhưng dẫu bao ngăn trở thì lời hẹn ước về đám cưới sau Tết mà anh dành cho tôi vẫn nguyên vẹn trong tim.
Một chuyến xe hoa cho tôi được ngân nga câu hát:
"... Và mùa xuân đó có anh thì xuân rất đẹp... Em không biết xuân về lúc nào, lời tình đong đưa theo gió. Mình yêu nhau mấy tuổi xuân rồi?..."
Với tôi, anh mãi mãi là người chồng tuyệt vời nhất khi anh chẳng bao giờ rời xa tôi, hết yêu thương chăm sóc tôi từ những việc nhỏ nhặt nhất như gạt cần để chân, cài mũ bảo hiểm, đưa tay cho tôi vịn mỗi khi tôi bước lên sau xe anh... Những vết loang trên ga trải giường anh cũng tự tay thay giặt thay tôi... Anh sẽ đón con đi học về, giúp tôi trông con trong lúc tôi nấu nướng. Rồi tôi dậy con học còn anh giặt đồ... Anh sẽ xây nhà, kiếm tiền lo cho các con ăn học đầy đủ còn tôi sẽ giữ vững tổ ấm đó bằng tình yêu và niềm tin bất diệt của hai trái tim vàng.
Để mùa xuân mãi đẹp trong lòng của những người đang yêu.
- Giản Đơn -