Đăng bởi Marry Doe - 16/09/2013 | Lượt xem: 1959
Tuy nhiên, đó là chuyện mãi sau này, khi chúng tôi, mà đúng hơn là tôi trải qua một đêm tân hôn vô cùng... không giống ai.
Tôi dân kỹ thuật, nàng lại làm quảng cáo. Hai ngành nghề nếu nhìn sơ qua không liên quan gì hết. Mà thật ra, sau này khi đám cưới với nhau rồi, tôi mới càng ngày càng nhận ra nghề mình và nghề của vợ có nhiều điểm chung. Tuy nhiên, đó là chuyện mãi sau này, khi chúng tôi, mà đúng hơn là tôi trải qua một đêm tân hôn vô cùng... không giống ai.
Chuyện là để cưa đổ được nàng, tôi được sự trợ giúp của thằng bạn thân cũng là đồng nghiệp của nàng. Vì thế, khi nàng đồng ý theo tôi về dinh, nó tự hào là quân sư giỏi. Thực ra, những gợi ý của thằng bạn là chất xúc tác thôi, nhưng chất xúc tác này rất ngọt ngào. Vì thế, khi nó gợi ý cách tạo nên điều bất ngờ trong đêm tân hôn, tôi đồng ý cái rụp mà không... suy nghĩ lại (khác với đức tính cẩn thận của dân làm kỹ thuật cần có).
Đêm tân hôn của đôi vợ chồng son bắt đầu với căn phòng được trang trí bằng gam màu vàng nhạt. Nàng thích màu này. Tôi thì sao cũng được. Mọi thứ suôn sẻ cho đến khi hai đứa bước vào giai đoạn quan trọng. Đúng lúc cần thể hiện bản lĩnh đàn ông, tôi nhỏ nhẹ với nàng: "Em này, anh có gợi ý này, em thấy được không nhé".
Nàng cười:
"Anh... sáng tạo thêm cách gì à?". Tôi nói:
"Không, đơn giản thôi, chỉ là anh đọc đâu đó rằng để tạo cảm xúc thăng hoa, khi hai người bên nhau có thể gọi tên... người khác để cuộc yêu thêm phần hưng phấn".
Nàng hết cười:
"Ý anh là sao?". Tôi cũng gần hết cười:
"Là ví dụ em có thể gọi anh bằng tên khác, anh gọi em bằng tên... khác. Trong bài báo cũng phỏng vấn nhiều cặp và họ thừa nhận khi áp dụng cách này đều có những giây phút tuyệt vời em ạ".
Điện bật sáng, nàng đẩy tôi qua một bên:
"Vậy anh thích gọi em bằng tên gì, ngoài tên thật là Chi của em". Tôi cố lấy bình tình:
"Hằng, được không em?".
Nàng:
"Đưa điện thoại của anh đây". Nàng liền mở hết danh bạ và cả facebook luôn. Tôi bắt đầu cảm nhận cái giá của thử nghiệm.
"Hằng này là ai?". Tôi nhìn trong điện thoại:
"Con dì hai".
"Vậy còn Hằng đỏng đảnh trong face này".
"Con của anh Tuấn, cùng phòng anh".
Nàng nhìn tôi, giọng nhẹ nhàng nhưng tôi nghe giông bão đang ầm ầm ngoài kia:
"Vậy tối nay anh có thể tưởng tượng ra bất kỳ cô nào khác, cùng với cô Hằng nào đó nhé. Em ra phòng khách ngủ đây. Không biết anh sáng tạo hay cố tình tạo tình huống để... nhớ về ai đó. Tùy anh".
Tôi nằm im, bất động. Chưa bao giờ thấy đêm dài như thế.
Sáng sớm, gọi cho thằng bạn:
"Ông giết tui rồi".
Thằng bạn cười khoái chí:
"Thăng hoa hơn mức tưởng tượng hả".
"Khỉ khô. Thăng... thiên thì có. Giường ai nấy ngủ rồi cha nội. Ông làm sao đó thì làm. Đừng để đêm dài lắm mộng nghe".
Câu chuyện xảy ra tiếp theo là sự giãi bày của thằng bạn, là cả 3 đêm mỗi đứa một giường, một chăn, một gối. Thế mới biết, không phải việc gì hay của thiên hạ sẽ tốt với mình.
Nguyễn Pha Trần