Đăng bởi Marry Doe - 11/04/2018 | Lượt xem: 1392
Ai nói đợi chờ là hạnh phúc, người đó chắc hẳn không phải em.
Có người vẫn nói chỉ cần đủ yêu thương là ắt hẳn sẽ chờ đợi mà không cảm thấy mệt mỏi? Thật ra mà nói, mấy ai phải chờ đợi mà không thấy mệt mỏi đâu?
Anh và em liệu có được gọi là đã yêu nhau không nhỉ? Lần đầu gặp mặt, không rõ ai là người có tình cảm với ai trước. Chỉ biết rằng đó là định mệnh của chúng ta. Sau lần gặp mặt đó, em nghĩ rằng chúng ta sẽ không còn gặp nhau nữa. Nhưng rồi duyên lại đến, em và anh lại gặp nhau.
Em và anh quen nhau do bạn bè giới thiệu. Anh lớn hơn em, chững trạc và trưởng thành hơn em. Thời gian quen nhau cũng tròn một năm rồi anh nhỉ? Em còn nhớ hôm đó là trung thu, hai đứa cùng ngồi ở một quán cà phê. Có rất nhiều gia đình đưa trẻ con đi chơi, anh quay sang nói với em, sau này có con những ngày này thì lại phải đưa nó đi chơi, em nhỉ? Em đỏ mặt, bối rối không biết phải trả lời anh như thế nào? Rồi anh nói với em gia đình anh cũng giục anh lấy vợ. Gần 30 tuổi, công việc cũng đã ổn định, giờ cũng đến lúc tính chuyện trăm năm. Anh cũng đã trải qua vài mối tình, nên lần này phải cân nhắc kỹ.
Bạn em nói với em rằng em rất ngốc. Anh có ý với em mà em không nhận ra. Những lúc say anh rất muốn gọi cho em nhưng không dám gọi, kể về em với bạn bè, đồng nghiệp rằng em là người yêu của anh. Em cũng không tin lắm đâu. Em có cảm giác rất muốn giận anh. Anh không hề nói gì với em. Em biết anh là người không biết lãng mạn, không bao giờ dùng lời lẽ ngọt ngào, lúc nào cũng chỉ nói với em " Có anh ở đây rồi".
Thực sự em rất muốn hỏi anh" Em là gì của anh?". Đã có lúc em nghĩ hay anh chẳng có tình cảm gì với em. Phải chăng là cảm xúc nhất thời. Bạn em liền mắng em " người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc thì tỉnh", thực sự anh có tình cảm với em.
Bạn bè khuyên em chắc tại bệnh nghề nghiệp nên con người anh hơi cứng nhắc. Em biết, thời gian anh và em gặp nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay. Em cũng chẳng thể trách anh được. Anh à, em không biết có phải em quá ngốc hay không nhưng em vẫn sẽ tin anh và chờ đợi anh. Nhưng anh à, đừng bắt em phải chờ đợi lâu quá nhé!