Đăng bởi Marry Doe - 20/09/2017 | Lượt xem: 2358
đối diện với lòng mình cho nhẹ bớt nổi buồn
Này, có bao giờ bạn luôn phải giả vờ rằng ''Tôi ổn'', trong khi bên trong đang buồn đến chết?
Chắc hẳn là rồi. Người ta luôn giả vờ về cảm giác của mình, và việc đó tạo nên thói quen. Nhất là những khi buồn.
Lúc ấy, bạn phải giả vờ rằng mình ổn, bằng một nụ cười giả tạo, bằng những hành động làm bạn nghĩ nó sẽ giúp bạn tạm quên đi những rối rắm trong lòng. Nhưng trái tim bạn không phải là một phương trình toán học đơn giản. Tâm trí bạn cũng vậy.
Lúc ấy, là lúc bạn đang ngồi giữa đám bạn, nói những chuyện không đầu không cuối, trả lời những câu hỏi bâng quơ mà bạn thật lòng không muốn nói. Bạn phải nói dối về cảm giác của mình, phải làm mọi cách để mọi người không biết đến sự tan vỡ khủng khiếp đang diễn ra trong lòng bạn. Bạn không biết họ đang nói chuyện gì, nhưng bạn cũng phải giả vờ rằng mình đang theo dõi chúng bằng những câu bình luận giả tạo, nhạt nhẽo.
Lúc ấy, là lúc bạn phải đến một buổi tiệc, giao tiếp xã giao với bạn bè. Bạn đang buồn, bạn chẳng muốn đi đến chỗ ồn ào đâu. Nhưng bạn sẽ thấy mình tệ hơn nhiều nếu từ chối bạn bè. Họ sẽ nghĩ sai về bạn, đánh giá bạn, trong khi cái bạn cần chỉ là họ nhìn được nỗi buồn đang lớn lên trong lòng. Đó là lúc, bạn nghĩ về cảm giác người khác hơn là bản thân. Bạn chôn vùi cảm giác thật của mình, không phải là để đánh lừa rằng bạn đang hạnh phúc, mà chỉ vì bạn không muốn bị gánh nặng thêm bởi cảm xúc của mọi người xung quanh.
Nhưng...
Đôi khi, những cảm xúc ấy không nên bị chôn vùi. Chúng như quần áo bẩn thì cần phải giặt, bí mật không nên giữ thì cần được nói ra. Chúng cần một người ngồi đó, cho chúng ta cơ hội được nói hết ra, trong gấp gáp, trong đứt quãng của nước mắt. Không cần ai hiểu, chỉ cần được nghe và cảm nhận, thậm chí là ăn mừng cùng chúng ta...
''Cảm thấy buồn'' không phải là cảm giác đáng xấu hổ, và khóc vì buồn cũng chẳng làm bạn yếu đuối đi tẹo nào. Nên đừng bắt mình phải kìm những giọt nước đang chực rơi trên mí mắt. Nỗi buồn không phải là cả con người bạn. Nó không làm mất đi sức mạnh, bản chất bên trong bạn. Nỗi buồn ấy - nó chỉ khiến bạn sống đúng như một con người. Nên đừng đánh đuổi nó.
Cho nên, nếu hôm nay, bạn cảm thấy đang buồn đến chết được, thì đừng giả vờ gì cả. Câu nói: ''Tôi không sao'' chỉ làm cho bạn cảm giác rằng mình mạnh mẽ. Rồi sao nữa? Chẳng còn gì ở lại. Sự giả vờ mang đến nỗi đau gấp bội, còn hơn là để nó đau hẳn, rồi tự lành.
''Tôi không sao'' - câu nói này chỉ cho thấy bạn đang sợ hãi. Hãy quên nó đi. Hãy nói với một ai đó rằng ''Ừ, tôi đang buồn lắm. Buồn điên lên được. Buồn muốn chết đây này''
Chính lúc ấy là lúc, bạn cảm thấy mình sống trọn vẹn nhất.
Hãy lắc đầu, nếu có ai hỏi rằng ''Bạn có ổn không?'' và bạn hoàn toàn không.
Thể Thao Văn Hóa.