Đăng bởi Marry Doe - 13/10/2017 | Lượt xem: 905
Tôi như chim được sổ lồng vì sau khoảng thời gian 2 năm bị “kìm kẹp”, giờ tôi đã có thể làm những gì tôi muốn mà không bị ai càu nhàu.
Thế là vợ chồng tôi ly hôn trước sự sững sờ của cả hai bên nội ngoại và bạn bè. Dù sao thì chúng tôi cũng chỉ mới nhau được 2 năm, con cái chưa có, hơn nữa, trước khi cưới, vợ chồng tôi khá hợp nhau. Nhưng hôm nay thì mọi chuyện đã chấm dứt. Chúng tôi đã ra tòa, mọi chuyện cũng đã giải quyết xong xuôi. Không biết những cặp vợ chồng khác ly hôn thế nào chứ vợ chồng tôi thì gần như im lặng. Sau khi ở tòa về, tôi còn mời vợ đi ăn và chúng tôi chia tay nhau trong hòa bình.
Tôi như chim được sổ lồng vì sau khoảng thời gian 2 năm bị “kìm kẹp”, giờ tôi đã có thể làm những gì tôi muốn mà không bị ai càu nhàu. Trước kia, tôi chỉ cần đi về muộn chút xíu thôi là vợ tôi đã khóc lóc, rồi nghi ngờ tôi cặp bồ này nọ. Tôi thích đi chơi thể thao nhưng vợ tôi lại muốn tôi ở nhà chơi với cô ấy. Nói tóm lại, đi đâu tôi cũng phải kè kè bên cạnh vợ rất mất tự do.
Nhưng đó chỉ là một trong những chuyện khiến mâu thuẫn vợ chồng tôi bị đẩy lên đỉnh điểm. Tôi ghét nhất là bị người khác kiểm soát những gì thuộc về cá nhân. Thế nhưng vợ tôi đòi tôi đưa thẻ ngân hàng, đưa mật khẩu hòm thư, đưa mật khẩu điện thoại. Nói tóm lại, mọi thông tin của tôi cô ấy đều đòi nắm hết. Những việc này khi yêu cô ấy chưa bao giờ thể hiện, thế nhưng mới cưới xong, cô ấy đã “hiện nguyên hình”.
Tôi thấy bị bó buộc và kìm kẹp nên ngày càng phản ứng dữ dội. Tôi mặc kệ vợ kêu gào, cứ tan làm là tôi đi chơi với bạn bè, rồi tôi gặp được nhiều cô gái xinh xắn, năng động. Tôi thấy họ hợp với tiêu chí của tôi, lúc đó, tôi không hiểu tại sao mình và vợ lại lấy nhau. Rõ ràng trước khi cưới, cô ấy luôn ủng hộ tôi nhưng mọi chuyện đã thay đổi hoàn toàn sau 2 năm chung sống.
Tôi nói với vợ rằng, tôi đã tìm được một người phụ nữ khác và muốn ly hôn với vợ. Nghe xong, trái ngược với dự đoán của tôi, vợ tôi lại im lặng và chỉ nói: “Em hiểu rồi”. Sau đó, mọi chuyện đều diễn ra êm đẹp. Tôi đã có được tự do mà mình muốn.
Tôi bảo Hân chuyển đến sống với mình. Nhưng Hân lại làm tôi hụt hẫng vì tính cách dửng dưng của cô ấy. Tôi làm gì Hân cũng không quan tâm, cô ấy chỉ làm những gì cô ấy thích. Trong khi đó, tôi lại yêu Hân, muốn sở hữu cô ấy. Hân có nhiều lần nói với tôi rằng, vì tôi là người thích tự do và cô ấy cũng thế nên tốt nhất là không nên đụng chạm gì đến đời sống riêng của nhau.
Thế nhưng tôi yêu Hân và muốn cô ấy quan tâm đến mình. Rồi giữa chúng tôi xảy ra cãi vã. Hân đã bỏ đi sau khi tôi cố tình mở điện thoại cô ấy để đọc tin nhắn. Tôi buồn bã lắm, phải mất 5 tháng sau tôi mới lấy lại được thăng bằng. Rồi tôi gặp Linh, tôi cũng mê mệt trước vẻ ngoài xinh đẹp của cô ấy. Thế nhưng Linh là tiểu thư, cô ấy không biết làm bất cứ điều gì. Có hôm tôi ốm nằm 1 tuần nhưng đến bát cháo tôi cũng không được nàng nấu cho, đành phải tự gọi đồ ăn bên ngoài.
Liên tiếp những sự việc như thế diễn ra khiến tôi mệt mỏi. Những người tình mà tôi nghĩ rằng rất tốt đẹp, rất hoàn hảo thì lại không như tôi mong đợi. Lúc đó, tôi mới nghĩ đến người vợ hay cằn nhằn của mình. Có thể cô ấy hơi lắm lời, hay ghen nhưng cô ấy yêu tôi vô điều kiện và có thể chăm sóc tôi mọi lúc. Khi tôi ốm, nàng có thể nấu nhiều món tôi thích ăn, nàng cũng thể hiện tình yêu của nàng đối với tôi rất rõ ràng.
Giờ đây, khi phải nằm một mình trong căn phòng lạnh lẽo, tôi mới thấy quyết định ly hôn của mình thật điên rồ. Không có người tình nào hoàn hảo bằng vợ tôi, bởi họ không thể cho tôi một tình yêu vô điều kiện. Vậy mà tôi đã tự tay gạt bỏ hạnh phúc của chính mình. Bây giờ, tôi chỉ có thể tự trách mình mà thôi.
St