Thanh toán

Hoang hoải tiếng sáo khoan thai

Đăng bởi Marry Doe - 20/02/2017   |   Lượt xem: 1209

Tôi vẫn ru mình vào những nỗi đau cồn cào day dứt tự bào chữa cho người, người không phải lạnh lùng như vậy, người không nhẫn tâm nhìn hình hài bé nhỏ chưa kịp ra đời đã bị cắt bỏ sự sống. Cứ tự dối lừa mình, nỗi đau càng đau đến xé ruột.

 

Lướt thướt đôi chân trần tôi lạc vào những suy nghĩ mông lung xa xăm không chủ đích. Cơn gió nhẹ lùa vào sau gáy mát lạnh chiều Thu Hà Nội buồn. Ánh mắt vô hồn kiếm tìm trong khoảng không nhờ nhờ của bóng tối. Tôi kiếm tìm gì tôi ơi hình bóng cũ xa xăm theo miền tâm tưởng. Ừ nhỉ, trong miền tâm tưởng thôi trong quá khứ thôi. Lạnh lắm tôi ơi Thu Hà Nội.

Tiếng sáo ai nhẹ nhàng đưa tôi về thực tại phũ phàng rồi lại ru tôi vào miền ký ức ngọt ngào khi tôi chưa kịp chuẩn bị tinh thần cho điều đó. Điều mà tôi muốn quên. Điều mà tôi không muốn níu giữ trong lòng. Điều mà với tôi giờ chỉ còn là những cơn đau bóp nghẹt tim nhoi nhói. Bản “Bèo dạt mây trôi” réo rắt khoan nhặt lúc trầm lúc bổng như làn suối trong vắt nhẹ nhàng êm dịu luồn lách qua những phiến đá thời gian qua những ngón tay mềm vào tâm trí cũ. Tiếng sáo đưa anh về bên tôi cũng trong một chiều Thu buồn hoang hoải.

Chúng ta đi qua bao mùa Thu rơi đầy lá tiếng sao khoan thai làm thi vị tình yêu. Những buổi chiều cùng nhau đi dạo mát, những buổi chiều cùng nhau hít hà vị lạnh tan dần vào chiều Thu hồ hởi tâm hồn thật đẹp làm sao anh nhỉ. Tiếng sáo lại vang lên đưa tình yêu của chúng ta chạm vào nhau thổn thức.
 

Cậu bé thổi sáo kia hình như cũng có tâm trạng thì phải cậu trẻ nhưng sao khuôn mặt rầu rầu đến lạ. Những đôi trai gái đưa nhau ra ngồi chỉ để nghe tiếng sáo buồn của em giống như ta ngày xưa mê mệt. Tôi ngồi đó nhìn ra ngoài những đứa trẻ bi bô tập nói những đứa trẻ cùng cha mẹ tập xe. Các em hồn nhiên xinh tươi như cái độ đẹp nhất của tuổi thơ Hà Nội. Nụ cười như mùa Thu tỏa nắng chiều.

Rồi đêm Thu lạnh lạnh ta như hai dòng nước nóng lạnh hòa tan vào nhau tạo nên vị trung tính đậm đà. Tình yêu sinh viên đẹp lạnh lùng. Ta hy sinh vì nhau tất cả. Ta cho nhau tất cả đâu biết ngày sau ngày mai. Và đêm giúp ta hòa vào nhau êm ái. Môi quyện môi, vai kề vai, ta bỏ mặc đêm dần đi vào khuya khoắt. Ánh trăng bàng bạc chứng nhân. Tiếng sáo buồn mênh mang như báo hiệu những oán ai thê lương. Ta bỏ mặc…

Giật mình dừng lại quay trở về hiện thực trước đó. Những đứa trẻ… đáng yêu. Tình yêu của chúng ta kết tụ bằng hình hài của một thiên thần bé đáng yêu. Tôi mang trong mình bóng dáng của tình yêu của cái đêm đầy trăng bạc, đầy đêm réo rắt sáo buồn. Biết nhường nào vui và hy vọng về một gia đình có ta, có những đứa trẻ đáng yêu chúng bi bô tập nói tập cười. Rồi sau đó, lạnh lùng người quay gót. Bỏ mặc những nỗi đau cào xé trái tim mềm.

Tôi vẫn ru mình vào những nỗi đau cồn cào, day dứt. Tự bào chữa cho người, người không phải lạnh lùng như vậy, người không nhẫn tâm nhìn hình hài bé nhỏ chưa kịp ra đời đã bị cắt bỏ sự sống. Cứ tự dối lừa mình, nỗi đau càng đau đến xé ruột.

 

 

Tạm biệt mối tình đầu tình yêu không còn nhiều nhiệt huyết. Lăn xả vào công việc cho quên đi nỗi đau một thời vụng dại. Bố mẹ nhắc nhở: lấy chồng đi. Nuốt nước mắt nghẹn ngào còn gì nữa đâu. Lấy gì mà yêu thương khi tình yêu đã nhạt nhòa trong kí ức, khi nỗi đau vẫn dai dẳng trong lòng khôn nguôi.

Cầu mong người cứ nói yêu thương để lừa dối để tôi còn được dối lừa trong hạnh phúc bên anh. Cầu mong người cứ giả vờ ôm như đã từng ôm tôi thật chặt đến nghẹt thở để tôi thấy hơi ấm dối lừa còn hơn là để tôi thấy mình nhẹ nhàng thở trong khi nỗi đau trong tim nhỏ máu. Người ở đâu trong khi tôi đang da diết nhớ người ở đâu trong khi con của chúng ta dang kêu gào than khóc cầu mong. Người ở đâu khi lúc tôi cần nhất người lại rời xa không chút luyến tiếc. Ở đâu ru tôi ngày xưa.

Tiếng sáo ấy nay lại ở đây vẫn hay vẫn da diết nhưng buồn hơn ngày đầu tiên tôi bắt gặp. Nó đưa tôi vào nỗi đau trong cổ tích cũ. Nó đưa tôi về thực tại không anh. Về nỗi đau không tên hoang hoải. Bèo dạt mây cũng trôi, trôi về miền xa lắm.

(1-9-2011; Mít Ướt; Yume)

Bình luận

Viết Đánh Giá

Chưa có bình luận nào