Thanh toán

Lời thì thầm của biển

Đăng bởi Marry Doe - 16/09/2014   |   Lượt xem: 1475

Hồi ức tình yêu

Em và anh là bạn thời trung học. Mình biết nhau khi cùng nhóm bạn thân tung tăng tắm mưa, chơi bóng và nhặt trái me tây về rang tí toách ngoài sân trường. Chúng mình mãi là hai đường thẳng song song nếu không gặp lại nhau vào buổi chiều định mệnh đó. Huy rụt rè bảo:  Tối nay đi chơi với mình nhé! Mình sắp đi Hà Nội rồi. Em đáp: Đồng ý. Tớ sẽ chờ cậu. Huy trồng cây si trước nhà em lâu rồi, luôn chờ em đáp lại tình cảm của cậu ấy. Dù có chút lưỡng lự nhưng em không thể làm cậu ấy buồn. Chờ mãi chẳng thấy, sốt ruột em rủ một cô bạn ghé qua nhà Huy. Trời, bố mẹ cậu ấy tổ chức một bữa tiệc hoành tráng tiễn con đi xa. Mọi người đều tập trung ở đó. Anh chợt xuất hiện trước mặt em với dáng vẻ chững chạc và nụ cười trên môi: Chào, bạn cũng đến đây à? Con trai gì mà có hai lúm đồng tiền rõ sâu, ánh mắt có lửa khiến em bối rối. Ừa, mình đến tiễn Huy lên đường. Hôm sau, đang lững thững đi bộ cùng mẹ, em thoáng thấy bóng ai giống anh đạp xe lướt qua mặt mình. Em bảo: “Ê, hôm qua  đi thăm bạn gái? Bảnh thế” Anh đáp: “ Đến nhà Hà chứ ai?” Hóa ra hôm đó anh vội vàng đến nhà tìm em mà không gặp. Quê thiệt! Tính ghẹo người khác hóa ra tự mình hại mình. Một ký ức vui vui? Mỗi lần về thăm nhà, em rất thích tắm biển. Biển miền Trung  thanh bình và ấm áp, được thỏa thích ngâm mình trong làn nước trong xanh xua tan sự nóng bức, mệt mỏi của mùa hè. Chiều nào anh cũng chạy bộ ra đó. Chúng mình thân nhau hơn qua những câu chuyện vu vơ khi ngắm hoàng hôn. Anh đã tình cờ xuất hiện trong bức tranh ngọt ngào đó. Dần dần em thoáng buồn khi không thấy bóng dáng quen thuộc của anh. Chúng mình lại xa nhau. Em vào miền Nam học năm cuối đại học. Anh ở lại thành phố biển thân thương với bao hi vọng, hoài bão. Chúng mình tìm hiểu nhau qua những cánh thư. Thường chỉ là những câu chuyện về việc học hành, thầy cô giáo trên lớp. Em thích dáng vẻ đàn ông, khuôn mặt khả ái và nghị lực vượt khó của anh. Ngày đó làm gì có di động, mỗi lần nghe điện thoại phải leo hai tầng lầu. Chỉ có 3 phút ít ỏi được nghe giọng nói của nhau. Anh phải tự lực cánh sinh, dạy kèm và ăn xôi mỗi sáng để có tiền tiêu vặt. Bờ cát vàng óng ánh luôn là nơi hẹn hò lý tưởng của chúng ta. Nhà anh rất gần nhà em nhưng chưa bao giờ em nghĩ chúng mình sẽ là một cặp. Em còn chúa ghét con trai học Ngoại ngữ nữa. Đúng là “ lỗi định mệnh” Chúng mình lại cuốn theo vòng xoay của cuộc sống. Sau khi ra trường, em làm việc tại một trường Đại học, anh là nhân viên của một công ty xuất khẩu gỗ. Chúng mình động viên nhau vừa làm việc vừa học thêm nâng cao trình độ. Tình yêu đến bình dị và giản đơn theo thời gian. Món quà đầu tiên anh tặng em là 1 chú lật đật nhỏ xíu. Kỷ niệm đầu tiên của chúng ta là dịp sinh nhật lần thứ 22 anh mời em ăn cơm gà mà quên mang ví. Và tim em luôn đập rộn ràng khi chuông điện thoại reo, đầu bên kia là giọng nói của anh:  “ Nhớ Hà quá ngủ không được” 13 năm trôi qua rồi anh nhỉ! Chúng mình đã cùng nhau vượt qua một chặng đường dài. Anh bây giờ là cán bộ chủ chốt của công ty. Chúng mình đã có một biệt thự xinh xắn bên bờ biển. Lấy nhau rồi, cuộc sống không còn mộng mơ như thuở ban đầu. Nhưng chúng mình vẫn nắm tay nhau trượt dài trên bãi cát vàng lộng gió, bên cạnh là hai nàng công chúa, phiên bản F1, F2 của anh. Chúng mình đang cùng khiêu vũ trong bản hòa tấu định mệnh của biển. Em yêu anh và nguyện là người song hành cùng anh trong suốt cuộc đời. Và trong tim em mãi vang vọng lời thì thầm của biền về một tình yêu thầm lặng, ngọt ngào … Mãi ở bên em nhé, chồng yêu!!!! thithamcuabien-420x315 >>> Tham gia chương trình “Viết Blog hay nhận ngay Nhuận Bút >>> Marry – Marry.vn tuyển Cộng tác viên 

Bình luận

Viết Đánh Giá
G
Câu chuyện ngọt ngào quá. Chúc hai bạn mãi hạnh phúc
N
tình yêu của anh chị thật đẹp, chúc anh chị mãi hạnh phúc
N
Chúc hai bạn hạnh phúc
P
^_^ mình tức cười cái đoạn đạp xe quà nhà Hà, mà ko gặp rồi bị Hà ghẹo nữa chứ ^_^
V
Cam on chia xe