Đăng bởi Marry Doe - 26/12/2014 | Lượt xem: 684
Bi kịch hôn nhân do nghèo đói và thói gia trưởng
Nó vẫn ngồi đó hằng đêm trong căn phòng bé xíu, rách nát mà ông,bà nội nó bao năm cày cuốc mới có được,cứ chờ mẹ nó quay về,chờ và chờ nó không biết mình sẽ phải chờ đến khi nào.vì nó biết mẹ nó sẽ không bỏ rơi nó...
Nó như chết dần trong mòn mỏi,trong nỗi cô quạnh,trong sự sợ hãi...của lối sống bê tha,thối nát mà cha nó đã lập trình sẵn.
Cha nó là Trung,một anh chàng thuộc tuýp người điển trai,cao to,phong đạo, khéo ăn nói,nói chung là nổi trội hơn tất cả trai tráng so với cái vùng quê nhỏ bé,nghèo đói này.nhưng rất gia trưởng ích kỷ, và luôn tỏ ra hiểu biết.
hằng ngày cha nó chỉ làm đồng án quanh mấy tất ruộng lưa thưa,vàng hoe,mà chính cha nó tự mình chăm sóc.
Ở vùng quê nghèo này từ lâu cũng chỉ có vài dăm ba người học đến nơi đến chốn,hễ ai mà tốt nghiệp được lớp mười hai thì thuộc người hiểu biết, nhiều người nễ nang.
Cha nó thì không, vì học không giỏi và ham chơi nên chỉ đến lớp 9 là về vườn với gia đình.
Còn mẹ nó, sống trong gia đình cũng nghèo,đông con,nhưng gia giáo và có máu di truyền học giỏi.
Từ lâu cha nó đã để ý mẹ nó vốn tính tình hiền lành, hiểu biết lại còn giỏi dang.
Mẹ nó tên Nga là con cả vì gia đình đông con nên phải sống với ông bà nội, phần đỡ phần ăn,phần chăm sóc ông bà già.
Cứ mỗi khi đi học về là Trung cứ cố tình chọc ghẹo,tán tĩnh,trêu đùa bằng những trò ngu ngốc khiến nhiều lần cô nàng vở tim.
trung hơn nga 3 tuổi, nhưng anh ta vẫn con nít như thường.
Rồi cuộc sống cứ trôi,vẫn mấy cái trò dỡ hơi ngày nào ,trung vẫn áp dụng cho Nga,cô nàng đã quen nhờn, nên không còn sợ nữa.và hình như Nga đã có chút tình cảm với anh nông dân ấy từ lâu rồi.
Nga nay đã học tới 12, còn trung đã trở thành anh nông dân chính hiệu.
Học cao nên tiền trang trải khó khăn cộng mấy đứa em Nga cũng bước vào năm học,cái ăn còn chưa đủ lấy đâu ra tiền học.nhiều lầnNga có ý định nghỉ học nhưng gia đình không cho nên cô đã lén lút bỏ học mà gia đình không hề hay biết.
Và cuộc lôi đình đã xảy ra khi biết con gái mình nghĩ học và nguyên nhân được gán cho Trung.
Trong lúc đau buồn vì không ai hiểu, vì bị la mắng và mất phương hướng,cô nàng đã cùng anh nông dân bỏ nhà đi vào miền nam sinh sống, bỏ lại một đống tai tiếng mà gia đình cô phải hứng chịu.
Dù cô không biết như vậy có tốt cho mình hay không nhưng ít ra không bị la mắng bởi cha mình.
Rồi thời gian cứ trôi,2 tháng, 3 tháng rồi 6 tháng,rồi 1 năm gia đình không ai biết cô đi đâu,gia đình chờ đợi trong buồn phiền và mong nhớ.
18 tháng sau,2 bạn trẻ đã quay về quê hương để xin cưới hỏi và công khai với làng xóm.....trong nỗi ê chề của gia đình.
Và họ đã nên vợ chồng,đứa con đầu lòng cũng sinh ra trong sự vui mừng của đôi vợ chồng trẻ.
Bi kịch cũng bắt đầu từ đây.
Vốn tính lười biếng,thiếu hiểu biết và tỏ ra hơn người. Trung tính chuyện làm ăn toàn những " dự án", 'công trình'....dù nhiều người can ngăn nhưng anh vẫn cố chấp. Rồi vợ chồng anh vay mượn mua xe máy, điện thoại cho anh " làm ăn".phương tiện mà đại gia khi đó mới dám mua.
Trung đi nhiều tháng trời làm ăn,Nga ở nhà nuôi con,phụng dưỡng cha mẹ chồng, cuộc sống khó khăn gấp bội, Nga nhiều lần nhờ cha mẹ ruột giup đỡ.
Trung cứ làm ăn và tiền thì Nga cứ vay mượn, bán được thứ gì trong nhà có tiền để gửi cho chồng.
Chẳng biết anh làm gì, nhưng mẹ con Nga ở nhà khốn khổ lắm,đứa con mới 9 tháng mà phả đói sữa thường xuyên vì Nga phải đi làm suốt ngày, sáng cho nó bú đến khi chiều tối mới về cho bú lại, nhiều lần đứa nhỏ đói sữa giữa ngày, Nga phải chạy bộ vài kilomet về cho nó bú.
Nga cứ cắn răng chịu đựng thêm thời gian khá dài.
Gia đình Nga khuyên về nhà giúp đỡ nhưng Nga tin chồng mình sẽ quay về và mang tiền thật nhiều về giúp vợ.
Nhiều lần trong đêm mưa gió, 2 mẹ con nằm ôm nhau khóc thầm vì cuộc sống quá đắng với mình,vì nhớ chồng, vì lạnh và đói.
Nhưng cô vẫn tin chồng và cô sẽ đợi.
Thời gian lấy đi vóc dáng, tuổi thanh xuân của Nga quá nhanh, cô gầy đi rõ rệt.
Thế rồi điều Nga mong chờ cũng đến, Trung đã quay về,anh vẫn nguyên vẹn, vẫn mập mạp như thường, anh kể cho Nga về những gì anh đã làm ở thành phố,chỉ chờ ký kết nữa thôi là vợ chồng anh sẽ giàu to,Nga hạnh phúc lắm, Nga biết ông trời không phụ vợ chồng mình.
Rồi anh tiếp tục đi,lần này 2 vợ chồng anh vay nóng 10 cây vàng để ký kết hợp đồng và anh sẽ trở về trong dăm ba hôm.
Tháng mười mùa mưa lạnh cũng bắt đầu về,những đêm gió lạnh Nga ôm con co ro và mong mỏi tin chồng quay về giúp mẹ con cô.
1 ngày Buổi chiều trời mưa dầm cô nhận được tin không hay từ đứa em họ học ở thành phố.Trung đang ăn ở với 1 cô nàng xinh đẹp, ẻo lã người thành phố.
Nga choáng váng nhưng không tin,và cũng chẳng có bằng chứng nên không thuyết phục được cô.
Cô đau buồn nhưng không vứt bỏ tinh thần và lần này lòng tin cô đã không nguyên vẹn nữa rồi.
Đứa bé nay đã hơn 2 tuổi nhưng được vài lần thấy mặt cha,có lẽ nó đã quên rồi cũng nên.
Rồi cũng đến cuối năm Trung quay về nhưng lần này anh có vẻ khó chịu nhưng vẫn tỏ vẻ là dân làm ăn chuyên nghiệp và tri thức
Đêm ấy Nga khuyên chồng thôi bỏ công việc làm ăn, ở nhà giúp gia đình nuôi con bé nên người. Trung bực tức vì Nga không tin anh,anh đã tát Nga,cái tát như muốn nói kết thúc ý định của Nga,cô khóc nức nở, đau lòng và ấm ức.
Lần này anh ở nhà lâu ngày hơn,cứ tưởng chồng mình ở nhà nuoi vợ con,Nga mừng lắm, ít ra có người tâm sự trong đêm.
Nhưng anh không làm gì cả,hình như đang đợi tin gì từ ai đó.
Rồi 2 vợ chồng nãy ra cãi vã vì anh ăn không ngồi rồi,anh tức giận tiếp tục đánh Nga,lần này anh đánh Nga tới tấp, bóp cổ, đấm bịch bịch vào lồng ngực cô,cô đau đớn nằm quỵ xuống vì cơ thể yếu ớt khôt thể nào chịu được 1 con mãnh thú lên cơn điên. Con bé nhỏ khóc thét chạy vào ôm mẹ nó,anh mới tha cho Nga.
Đêm đó cô dẫn con bé về ba mẹ ruột mình trốn tránh 1 thời gian.cô rơi vào tuyệt vọng, khóc suốt ngày, ai thấy cũng đau xót.
Rồi Trung qua nhà cha,mẹ vợ xin lỗi, ăn năng,hối lỗi.... Thế là anh dắt mẹ con Nga về.
Tới nhà,anh lại nổi điên vì làm mất mặt mình trước gia đình Nga.không thương tiếc anh tiếp tục đánh đập vợ. Lần này Nga chống trả nhưng không thành và hậu quả nặng hơn lần trước. Cô tuyệt vọng và tủi nhục ôm con khóc thảm thiết và tiếp tục về nhà cha mẹ ruột,thức dậy không thấy vợ con đâu,Trung điên cuồng qua nhà vợ lần này anh không nói nhiều, con bé đang ăn sáng, Trung nắm tay kéo về và tuyên bố muốn đi mặc kệ, nhưng con bé phải về ở với cha.
Cảnh 2 vợ chồng tranh giành đứa con,khiến ai cungx phải rơi nước mắt. Con bé khóc thét, ôm cứng lấy mẹ nó,2 mẹ con ôm nhau chịu đòn của con thú.
Mọi người can ngăn nhưng không thành con thú quá dữ và qúa mạnh.
Con bé đã trên tay Trung,nó khóc thét,giãy dụa,tay hướng về phía mẹ, kêu thảm thiết. Nga thì bất lực nhìn con bé ca dần.
Sau buổi hôm đó,Nga về ở nhà cha mẹ ruột,trong luc tuyet vọng Nga uống thuốc độc tự vẫn nhưng may gia đình phát hiện, cứu kịp thời. Cô suy sụp hoàkhócAn toàn, nhớ con đến nỗi cô nhiều lần lẻn về thăm con,mỗi lần như vậy 2 mẹ con khóc hết nước mắt.
Sau vài tháng,Nga lấy lại tinh thần và ra thành phố đi làm,đồng lương ít ỏi cô lén gửi về mua sữa cho con.cứ thế qua ngày.
Còn con bé nó học rất giỏi nhưng đã trở nên chai lỳ,ít nói, it cười, cũng chẳng ai thấy nó khóc,thỉnh thoảng cuối tuần nó chạy lên nhà ngoại đợi mẹ nó về. Nó đáng thương nhưng chỉ có gia đình ngoại nó yeu thương nó thôi.
Cha nó thì dắt thêm người mới về làm vợ, cũng chẳng cưới hỏi gì, kiểu vợ nhặt.
Cha nó vẫn thương nó nhưng nó không thích gì hoàn cảnh gì gẻ,ai đó hỏi nó muốn sống với ai,nó bảo muốn có mẹ về với cha nó.nhưng nó biết là không thể, câu trả lời không ít người că được nước mắt.
Và cứ thế nó sống qua ngày trong thiếu thốn và cơ cực.
Vài tháng nó gặp mẹ nó 1 lần và đó là khoảng thời gian nó sống trong hạnh phúc nhất cuộc đời.