Đăng bởi Marry Doe - 21/10/2014 | Lượt xem: 3994
Người xưa dạy rằng "Nhân vô thập toàn" vì vậy trong tình yêu rất cần lòng vị tha, sự khoan dung và rộng lượng của đôi lứa. Để cho cuộc sống thêm ý nghĩa và tràn đầy hạnh phúc mỗi ngày.
![ngungon](https://www.marry.vn/wp-content/uploads/2014/10/21/ngungon-420x321.jpg)
Truyện kể rằng...
Ngày nảy ngày nay...Có đôi vợ chồng trẻ nọ. Họ cưới nhau đã hơn một năm trời, người vợ vô cùng tháo vát, nhanh nhẹn và rất chu toàn với gia đình. Ngoài công việc ở công ty chị ta cũng đảm trách việc nội trợ khá chu đáo. Còn anh chồng thì có hơi kém hơn một chút, anh ta làm việc ở một cơ quan của Nhà nước. Anh ta cũng có trách nhiệm với gia đình, nếu người vợ vì công việc bận mải có về muộn hơn một chút, anh ta sẽ vào bếp giúp vợ nấu nướng. Về khoản nấu ăn của anh ta tuy có hơi dở nhưng tạm chấp nhận được. Tuy nhiên anh ta có một cái tật xấu rất khó sửa đó là ham chơi thể thao nhất là môn bóng đá, cái môn bóng gì có mỗi một quả bóng mà hai mươi mấy người tranh giành nhau trong sân để đến nỗi có người sứt đầu mẻ trán. Riêng về đôi chân thì có khi sưng vù và tím bầm là "chuyện thường ngày ở huyện" nặng hơn có khi còn bong gân trật khớp nữa cơ. Nhưng ham rồi đau ráng chịu và anh ta cũng thường giấu vợ chuyện này. Có lần dù rất đau đớn nhưng khi về đến nhà trước mặt vợ anh ta vẫn tỏ rõ "khí phách nam nhi" chẳng có biểu hiện đau đớn gì. Chị vợ tinh ý và cũng tế nhị lắm, chị ta biết tất cả mọi chuyện nhưng vẫn kìm lòng nhỏ nhẹ:
-Hôm nay làm việc nhiều ở cơ quan nên mệt phải không anh? Nếu mệt mọi việc cứ để em lo anh nhé !
Đấy là những tật nhỏ, còn cái tật lớn hơn là tật hậu đậu. Mỗi khi cầm vật gì anh ta thường hay đánh rơi, nhất là bát đĩa thì thôi rồi, rơi vỡ như cơm bữa. Nhận thức được việc này nên anh ta cũng đã tu tỉnh ra nhiều, có cẩn thận hơn thời gian đầu, lúc vợ chồng mới cưới nhau.
Hôm nay cũng vậy, biết chiều vợ về muộn, sau khi đá bóng với bạn bè xong anh ta nhanh chóng phi xe về nhà để nấu ăn cho kịp. Trong trận bóng đá hồi chiều, đội của anh ta thắng đến ba bàn, riêng anh cũng góp một bàn thắng đẹp. Giờ đây trong căn bếp nhỏ anh ta vừa làm vừa hát, đoạn nào không nhớ lời bài hát thì anh ta thổi sáo miệng theo điệu của bài hát. Nhưng bỗng nhiên những tiếng loảng xoảng vang lên, thế là lại đi tong mấy cái bát, đĩa, anh ta bình tĩnh thu dọn sau đó phóng xe ra siêu thị mua hẳn chục bát đĩa mới toanh nhãn hiệu Made in Việt Nam (Hàng Việt Nam chất lượng cao) hẳn hoi nhé.
Đến tối chị vợ đi làm về, sau khi tắm rửa xong chị ta ngồi cùng với chồng ăn cơm. Vẫn như mọi khi hai vợ chồng vừa ăn vừa trò truyện khá vui vẻ. Nói thì nói vậy thôi, chị vợ khá tinh ý và phần nào hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Ăn xong, như thường lệ chị vợ dọn rửa còn anh chồng pha một ấm chè đặc "cắm tăm" ung dung ngồi uống nước vừa phì phèo điếu thuốc lá vừa xem chương trình thời sự của đài truyền hình Việt Nam. Một lát sau chị vợ cũng đã dọn rửa xong và lên ngồi cùng anh chồng, bỗng nhiên chị vợ nhỏ nhẹ:
-Hôm nay có ai đến tặng nhà mình bộ bát đĩa đẹp quá anh nhỉ?
Anh chồng sắc mặt cũng không biến đổi là mấy, trả lời cho qua chuyện:
-Bát đĩa cũ cả rồi, thay mới ăn cho nó ngon miệng em ạ. Anh vừa mua đấy. Bát đĩa đã cũ rích lại sứt mẻ nên anh đã "thanh lý" cả rồi.
Chị vợ giọng vẫn nhỏ nhẹ tuy có hơi khác thường một chút:
-Anh chỉ được cái hậu đậu là không ai bằng.
Biết ngồi đây sẽ còn phải nghe 'bài ca" quen thuộc, anh ta đứng dậy và nói:
-Em ở nhà, anh ra quán ngoài đường xem bóng đá với bọn bạn cho nó vui, ở nhà lắm cũng chán.
Chị vợ nghĩ: Có nói thêm cũng chả ích gì, liền tắt tivi và bật máy vi tính lên xem. Mà cũng chả phải là xem, chị ta lên Facebook để chia sẻ, tâm sự với bạn bè về sự cố vừa xảy ra. Nhưng có lẽ bạn bè cũng không thích chủ đề này lắm nên chả ai muốn chia sẻ cả. Ngồi vọc máy tính một lúc cũng chán chị ta cầm điện thoại lên:
-Alô, con chào Bụt ạ ! Bụt ơi con ... Bụt thừa hiểu nên cắt lời :
-Ta sẽ xuống ngay con chờ một chút nhé.
Chưa đầy năm phút Bụt đã ở ngay bên cạnh. Ho lên vài tiếng lấy giọng, Bụt nhẹ nhàng:
-Có chuyện gì con nói ta nghe
-Bụt ơi ! Chồng con lại vừa đánh vỡ bát đĩa và đã bỏ đi, hôm nay con rất giận chồng con, định nói nhiều nữa cho thỏa cơn nóng giận nhưng anh ấy đã nhanh chân bỏ đi rồi. Bụt cả cười mà rằng:
-Con nóng là phải, nhiều bận rồi chứ có phải ít đâu. Nhưng "Nhân vô thập toàn" mà con, là người ai cũng có ưu điểm và khuyết điểm, con hãy dùng lòng vị tha và đức tính nhẫn nhịn trong con mà bỏ qua cho chồng. Nếu anh ta không có khuyết điểm này thì anh ta cũng sẽ có khuyết điểm khác, có khi khuyết điểm còn tồi tệ hơn đó con. Con hãy coi đây là tật xấu nhưng vẫn đáng để yêu của chồng, chỉ có như vậy thì con mới thấy lòng nhẹ nhõm và cuộc sống mới có ý nghĩa con ạ. Hơn nữa bát đĩa nhà con thực sự cũng đã cũ lắm rồi, chúng không thể trở thành đồ cổ được đâu. Ta cũng đã xem qua rồi, ở dưới trôn bát và đĩa nhà con có ghi: "H.T.X.. sản xuất năm 198..." Bát đĩa mà có chữ Hợp tác xã thì khó mà thành đồ cổ được con ạ.
Nghe đến đây thì chị vợ đã hiểu :
-Dạ con cảm ơn lời chỉ dạy của Bụt, con cũng thấy mình có phần nóng giận.
-"Cả giận mất khôn" mà con. Đã hết giận chưa, ta Alo gọi chồng con về nhé.
-Vâng thưa bụt con đã hết giận rồi ạ !
-Có thế chứ, ta cảm ơn con vì con đã hiểu lời ta. Alo! Anh chồng đoảng tính của ta ơi về nhà ngay có việc gấp.
Lát sau thì anh chồng cũng về đến nhà:
-Con chào Bụt ! Bụt có khỏe không ạ, Bụt lại giận con nữa rồi phải không? Con đi xem đá bóng chứ có phải bỏ đi đâu mà lại làm phiền đến Bụt.
-Tội của con ta đã rõ, con làm hòa với vợ con đi.
- Dạ thưa sếp... à quên dạ thưa Bụt con đã rõ rồi ạ !
-Vậy là được rồi ta về đây.
Cả hai vợ chồng đồng thanh: Chúng con cảm ơn Bụt nhiều ạ !
Anh chồng đến bên chị vợ và nói:
-Hôm nay MU lại thắng Chelsea 1-0, trận bóng xem thật đã con mắt, cứ đà này MU lại vô địch mùa giải năm nay là cái chắc.
Chị vợ nghĩ: Anh ta vô tư và đáng yêu thật.