Thanh toán

Thư gửi anh - chàng trai ngày 29/2

Đăng bởi Marry Doe - 01/03/2016   |   Lượt xem: 894

Hà Nội, ngày 29 tháng 2 năm 2016. ...... Có lẽ hôm nay là một ngày khá đặc biệt bởi bốn năm nữa nó mới xuất hiện trở lại. Em nghe thiên hạ đồn ngày này "Cọc có thể đi tìm Trâu" - vậy nên em viết đôi dòng gửi anh, người đàn ông em sẽ gặp và ... Anh có đồng ý lấy em không, chúng ta sẽ thức cùng nhau khi về chung một nhà.?.

Em chẳng còn là cô gái 18 đôi mươi và anh cũng chẳng phải chàng trai mới lớn. Chúng ta sẽ ít e ngại và ngập ngừng khi nói ra những điều mình nghĩ ở trong lòng phải không anh?
Và có lẽ chỉ cần qua vài lần gặp, dăm câu nói ta cũng dự đoán được phần nào tình cảm của đối phương dành cho mình.

 

Em nghĩ là hình thức chẳng quá quan trọng nhưng ai mà chẳng có cảm tình ban đầu với một cô gái đẹp và một anh chàng có ánh mắt ấm áp phải không anh cho nên vì tương lai con em chúng ta sau này em vẫn thích lấy người điển trai để con xinh xắn. Và hơn hết là lúc ngủ dậy em không bị giật mình rồi hét toáng lên làm mất giấc ngủ của anh bởi không thể tin mình lại có thể lấy quái vật dù cho em chẳng phải là người đẹp. Em vẫn cứ đặt tiêu chuẩn cao vậy đó. Anh có đạt không?

 

Em cũng không coi trọng tính cách gia trưởng, hay thói hư tật xấu của anh như: hút thuốc, bài bạc, lô đề, rượu bia say bí tỉ cùng chúng bạn.
Bố em không phải một quý ông hoàn hảo nên con rể bố có hơn cha thì nhà ta càng có phúc.
Mẹ vẫn yêu bố thì hà cớ gì em lại hết yêu anh.
Chẳng những em không phản đối mà còn khuyến khích anh mời bạn bè về nhà mình, chính tay em sẽ nấu ăn sẽ dọn dẹp dù một tuần mình không ăn bữa cơm nào chỉ toàn ngồi nhậu lai rai. Nụ cười có nắng của em cũng sẽ chẳng tắt trên khuôn mặt yêu kiều đâu anh.
Em vẫn nhớ lời mẹ dậy: "Giàu vì bạn, sang vì vợ" em chỉ mong bạn anh sẽ chẳng bỏ anh những lúc khó khăn, khi tan cuộc vui vẫn nhớ đường về. Còn anh thì em chẳng lo lắng gì rồi. Anh có đổ gục ngay tại bàn nhậu thì em cũng chỉ phải lẳng anh xuống nền nhà đắp cho dăm cái chăn kê cho vài cái gối là xong trách nhiệm.
Em chỉ hy vọng sáng mai khi tỉnh dậy anh vẫn nhớ được tên người anh đã gọi trong cơn say. Còn nếu anh giả vờ không nhớ. Em sẽ nhắc lại tên của em để anh chẳng khi nào quên.

 

Anh có thể không ngăn nắp gọn gàng. Anh có thể lười tắm... Không sao. Em yêu nhất là mùi hương cơ thể anh, em chỉ mong khi em có quá bận rộn việc nước việc nhà. Anh cũng không phiền lòng và thấy chán khi em chui vào trong chăn đầu tóc vẫn thơm mùi những món ăn chúng ta cùng gắp chung lúc tối.

 

Anh có thể thích ăn ngon, thích ăn hàng và thích đổi gió món "Phở"... Không vấn đề em sẽ đi học lớp nấu ăn mỗi ngày. Không chỉ nấu ăn mà em còn học cả bày biện đẹp mắt bởi em là người ưa hình thức. Chỉ mong là em có năng khiếu và mấy cái hoa tay. Bởi có những việc không chỉ cần cố gắng nỗ lực là đạt được. Còn nếu em thất bại trong việc tề gia nội trợ thì cũng mong anh thỉnh thoảng ăn bữa cơm nhà để tổ ấm của chúng ta không nguội lạnh và em còn cơ hội chờ anh mỗi chiều bên mâm cơm lành, canh ngọt để hâm nóng lại những thứ đã đông cứng cùng chai lỳ...
Anh biết không, em không thích ăn nem cũng chẳng khoái món chả. Nên có thể thì em nhường anh cả hai món đó. Anh cũng đừng lo vì dù không thích món gì em cũng vẫn sẽ làm để mình anh thưởng thức. Em ngồi nhìn anh ăn ngon miệng cũng đủ vui lắm rồi.
Em cũng rất thích ăn "Phở" nên nếu được anh nhớ nhường em nhé!

 

Ngoài anh và em, chúng ta còn bố mẹ họ hàng đôi bên. Anh có thể thiên vị gia đình anh. Em chỉ cần anh nhớ. Mẹ anh cũng là mẹ của em. Em vô cùng biết ơn mẹ vì nhờ có mẹ em mới có anh của ngày hôm nay.
Nếu anh phải đứng giữa mẹ và em để quyết định đúng sai. Thì tin em đi chẳng có chuẩn mực nào cho sai và đúng. Đến một ngày nào đấy em cũng sẽ đứng ở vị trí của mẹ mà trông vào các con em... Em chỉ cần anh tin em ở sâu trong lòng mà thôi, anh đừng thể hiện ra ngoài mặt để mẹ sẽ cười nói khi trông thấy em, con dâu quý hoá của mẹ.
Còn nếu vì một lý do nào đó mà mẹ không chấp nhận nổi em. Thì anh cũng đừng buồn phiền nhé. Thời gian sẽ giúp chúng ta. Anh hãy tin ở em và đừng để mất hy vọng. Biết đâu chúng ta không hoá giải được nhưng con chúng ta lại làm được thì sao. Còn nếu lỡ mẹ chúng mình là người kiên quyết và vững chãi như thành trì công phá không nổi thì anh hãy nghe lời mẹ nha anh. Bởi mẹ chỉ có một trên đời, còn vợ chỉ như chiếc áo... Nó rất đẹp, rất vừa... Nhưng rồi cũng sẽ cũ hỏng thậm chí rách nát hết giá trị sử dụng khi anh mặc nó quá nhiều. Em chỉ mong anh đừng quên: "Con chăm cha không bằng bà chăm ông." Giữa hàng vạn người ta gặp và yêu nhau, giữa muôn bông hoa đẹp anh đã chọn em... Và em chỉ là em thôi.

 

Thật ra thì đàn bà, em nghĩ ai cũng như ai thôi. Em chịu đựng được, em làm được... Thì sẽ có người phụ nữ khác còn làm tốt hơn em.
Cho nên em chỉ dám mong anh. Khi đã đổi thay lòng hãy nhìn vào mắt em, nắm tay em mà nói: "Mình chia tay nhé, anh yêu người khác rồi."
Có khó quá không anh. Chỉ một câu thôi để em còn có thể trân trọng anh. Còn có thể giữ mối tình mình được đẹp mãi trong lòng những người đã từng ngưỡng mộ đôi ta.
Có lẽ anh còn yêu em và muốn thương thêm cô ấy. Em thông cảm được và chẳng trách anh đâu. Bởi em rất yêu anh. Yêu tất cả những thói hư tật xấu của anh. Nhưng em rất tiếc vì em phải đi rồi.
Cái mất đi người ta mới biết quý trọng và nuối tiếc. Nhưng anh tin em đi nó chẳng có giá trị như mình tưởng tượng ra đâu. Mất rồi muốn hình dung nó thế nào nó sẽ thành thế đó anh à.
Lúc sa cơ lỡ vận, lúc ốm đau bệnh tật, lúc nhắm mắt xuôi tay lìa xa cõi đời. Ta mới biết tình yêu thật sự, hạnh phúc cần vun đắp giữ gìn là gì. Có điều tất cả đã quá muộn... Em chỉ mong đời con cháu chúng ta không phải gánh chịu và phạm phải sai lầm của cha ông chúng.

 

Thôi em nhiều lời quá rồi, đàn ông thường thích người biết lắng nghe chứ chẳng ưa người hay lên lớp mình nọ kia.
Em sẽ để dành tới ngày "Bút sa gà chết" anh và em ký tên lên giấy báo tử sẽ thể hiện bản chất khó đổi của em nhiều hơn nữa. Còn bây giờ... Em chỉ:

 

Mong là anh có đọc sơ sơ và trả lời em sớm: "Anh đồng ý gọi em dậy vào mỗi sáng hay có cần em đánh thức anh không?"

 

Gửi: Chồng là cái nợ nần của em. Chẳng ai yêu anh bằng em đâu. Vì em nhận thua rồi.

Hy vọng ngày này bốn năm sau em không phải viết bức thư khác gửi anh. Bố mẹ em đang mong con rể ra mắt lắm rồi đó anh ^^

 

Ký tên: Vợ là cục Kít dính lằng nhằng ở mông chồng - Giản Đơn.

Bình luận

Viết Đánh Giá
G
kêu hoài mà người ta bặt vô âm tín quá nàng ạ, chắc bồ câu không chịu đưa thư rồi ^^
P
Anh ơi, anh đâu rồi mau xích lại gần bên Giản Đơn đi hihi
G
Đêm ấy tự nhiên sắp ngủ bỗng nghĩ cần lưu một khoảnh khắc của 4 năm sau mới có lại bạn ạ. Về một người chưa quen. Không biết có cơ hội gặp để làm quen không? Còn 29/2 của bạn thế nào?
G
Em xem hộ chị xem anh ấy có đi lạc qua phố nhà em không mà tắc đường ở đâu lâu xuất hiện quá. Chị sốt ruột lắm rồi.
G
Cảm ơn bạn ^^ Mình cũng đang chờ đợi từng ngày nhưng chàng ta trốn kỹ quá giờ chỉ trông chờ ở bồ câu đưa thư Marry.
T
Hihi. Dư âm 29/2 thật ngọt ngào
B
Hihi, cô vợ ngọt ngào như này làm sao anh chồng chạy thoát được. Chúc chàng của chị sớm xuất hiện nhé
T
Chúc bạn có 1 tình yêu đẹp nhé.!