Đăng bởi Marry Doe - 13/02/2017 | Lượt xem: 914
Trái tim em đã đóng mọi cánh cửa. Em luôn e dè với tất cả những người đàn ông xung quanh. Tình yêu đầu đời và tất cả những...
Trái tim em đã đóng mọi cánh cửa. Em luôn e dè với tất cả những người đàn ông xung quanh. Tình yêu đầu đời và tất cả những gì em trải đã khiến em trở nên cô độc lại càng cô độc. Em ghét mọi đàn ông trên thế giới này.
Phải, tất cả đều tại họ, người đầu tiên là cha em. Tại sao ông ta lại nỡ nhẫn tâm bỏ gia đình lấy hết tiền của vợ để đi theo người phụ nữ đó. Ông ta đẩy gia đình của chính mình vào bi kịch. Những đứa con của ông ta lần lượt bị cho người khác hoặc vào trại trẻ mồ côi. Người đàn ông thứ hai là người đã nhận nuôi em, em đã xem ông ta như một người cha, em rất yêu thương ông ta nhưng ông ta lại đẩy em vào một bi kịch khác. Ông ta đã cướp đi thứ quí giá nhất và sự trong sáng của một cô bé. Rồi đến tình yêu đầu đời của em, anh ta luôn miệng nói với em những lời ngọt ngào nhưng cuối cùng anh ta cũng làm trái tim em tan nát. Anh ta quen với chính người bạn thân của em. Từ ngày hôm đó, em ít nói hơn, nụ cười cũng trở nên gượng gạo hơn. Tình thương hay tình yêu gì đó với em nó là một thứ xa xỉ.
Cho đến khi, em gặp anh... Trái tim em bổng dưng thổn thức. Ngay từ lần đầu gặp anh, nụ cười ấy và đôi mắt biết nói ấy đã lưu mãi trong tâm trí em. Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu em " không, đó chỉ là sự ngộ nhận hay một cảm giác thoáng qua nào đó. Hãy nhớ, đàn ông luôn là những kẻ xấu xa". Nhưng em đã sai thật rồi. Em đã luôn đem những suy nghĩ tiêu cực của cuộc đời áp đặt lên người khác. Em đã bị một thứ gì đó che mờ mắt u mê mãi không tỉnh ngộ. Nhưng giờ em đã thấy rồi, thấy một người con trai đã chờ em hàng giờ dưới mưa, thấy một người đã vì em mà làm tất cả những yêu cầu của em, từ những yêu cầu bình thường đến kì quặc. Em đã thấy một người con trai đã không coi thường em vì quá khứ như người khác và em đã thấy giọt nước mắt của đàn ông khi anh thấy em bệnh không gượng dậy nổi. Anh đã luôn ở đây, bên em bất cứ khi nào em cần. Em không hiểu tại sao anh phải như vậy? Em luôn hỏi anh tại sao anh lại tốt với em đến thế? Anh chỉ cười bảo " vì em xứng đáng". Em xin lỗi anh đã luôn làm anh phải chịu đừng và lo lắng. Em hứa sẽ không bao giờ như vậy nữa. Từ giây phút này trở đi chúng ta sẽ là một và sau này sẽ là một gia đình lớn.
Do không có điều kiện nên hai đứa cũng chưa trải qua hành trình xa nào cả. Em tham gia chương trình chỉ mong được nói với anh ấy rằng: "anh à, em yêu anh rất nhiều. Em biết vì đám cưới chúng ta mà anh phải làm việc nhiều hơn, anh cũng không còn quan tâm em nhiều như trước. Em biết tất cả. Em không giận anh đâu. Không được gặp nhau nhưng em nghĩ trái tim chúng ta luôn hướng về nhau. Với em vậy là đủ. Cảm ơn anh vì tất cả".