Đăng bởi Marry Doe - 16/10/2014 | Lượt xem: 886
Mỗi khi tình yêu bắt đầu, mưa cũng là hạnh phúc
Đến khi niềm tin tan dần, một người lặng khóc trông một người... bước đi..
Ngày trước khi gặp anh, em là một cô gái thường hay giấu kín những suy nghĩ trong lòng. Tất cả nỗi buồn em giấu cho mình em biết. Em sợ ai đó thấy biết em buồn, em sợ ai đó thấy em khóc. Và có lẽ sợ hơn cả là ai đó thấy em yếu đuối. Nên em xếp tất cả những muộn phiền vào một góc của tâm hồn. Em không tin tưởng ai, và luôn dặn mình không được phép tin ai. Lâu dần nó trở thành một thói quen mà quên mất cách chia sẻ cảm xúc với người khác. Trước mọi người em là một cô gái cứng rắn và nhiều khi đến lạnh lùng. Nhưng chỉ riêng mình em biết đằng sau ấy là một trái tim rất cần sự chia sẻ.
![](http://thunglunghoahong.com/Uploads/News/22052009/Love_Forever/20522103953-mua-buon-nho-anh.jpg)
Yêu anh em đã biết con người sinh ra ai cũng cần sự sẻ chia và em đã không còn những giờ phút ngồi khóc một mình nữa.
Yêu anh em đã biết tựa vào vai anh và nói rằng “em buồn” và khi ấy đã có anh chia sẻ cùng em. Anh ngồi cả giờ chỉ để nghe em khóc, để dang cánh tay ôm em vì anh biết giờ này em rất cần một vòng tay ấm áp.
Yêu anh em đã học được bài học của lòng tin tưởng. Tin tưởng nơi tình yêu của mình.
Yêu anh em mới biết đôi khi chia sẻ cũng làm anh thấy vui, vì anh biết anh quan trọng với em nhường nào.
Yêu anh em biết cuộc sống ngoài trường lớp sách vở là muôn vàn những lọc lừa và dối trá.
Yêu anh em nhận ra mình chỉ là một con bé lý thuyết và sách vở luôn cho mình là hiểu đời.
Yêu anh em càng nhận ra mình ngang ngược và cố chấp.
Yêu anh em nhận ra đôi khi cũng phải nhào lặn tình cảm thành một lời nói cụ thể và trao tặng điều đó cho người mà mình yêu thương khi còn cơ hội.
Yêu anh...
Nhưng luôn ích kỷ với anh.
Mâu thuẫn quá phải không.
Xin lỗi anh vì em không thể bước tiếp cùng anh trên một con đường.
Xin lỗi anh vì em ngang bướng và cố chấp luôn cố nghĩ sai về anh, không để cho chúng ta một cơ hội mới.
Mình chia tay nhé anh!
Thiên Di