Đăng bởi - 11/02/2017 | Lượt xem: 666
Anh đến bên em nhẹ nhàng và êm đềm. Anh luôn bên em, động viên em mỗi khi em nản lòng, kể những câu chuyện vui cho em cười khi em gắp...
Anh đến bên em nhẹ nhàng và êm đềm. Anh luôn bên em, động viên em mỗi khi em nản lòng, kể những câu chuyện vui cho em cười khi em gắp chuyện buồn, cùng vui khi em vui, cùng buồn khi em buồn. Với em, em không thể ngừng nhớ về anh. Có lẽ em đã thích anh rồi!
Anh vào đại học, anh chọn thi khối quân sự đồng nghĩa với việc em sẽ không được gặp anh thường xuyên. Nhưng không sao, dù một năm chỉ được gặp anh 2 lần em cũng thấy đủ. Em muốn anh vui vẻ theo đuổi ước mơ của anh. Nhưng rồi em không thể chịu nổi, em muốn gặp anh, muốn được nghe giọng nói anh. Em vẫn thường gọi điện cho anh nói em mệt, em ốm, em bị ngã... em chỉ muốn nghe anh an ủi em, quan tâm, lo lắng cho em... có phải em quá trẻ con không? Em không giỏi, không xinh, lại còn là một quả bóng tròn không bao giờ suy nghĩ kĩ mọi việc nhưng anh chưa bao giờ nói em không tốt, nói em xấu. Khi em nói em ăn kiêng giảm cân anh đã nói em đừng giảm cân không ốm, em đã hạnh phúc biết bao khi nghe câu nói đó.