http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/lk-khoc-tham-xa-vang-bang-tam.H1rJ2fFAsE.html
Thứ 2, ngày 4 tháng 4 năm 2016
Anh !
Em nhớ anh nhiều quá. Nhớ đến nỗi không thể nào chợp mắt được. Hễ nghĩ đến anh ở nơi xa xứ lạ quê người 1 mình 1 thân tự lo tự túc, em nghe sao xót dạ, ăn ngủ toàn trái giờ giấc riết rồi thế nào cũng bệnh. Ngành nghề nào cũng có cái vui cái khổ của riêng nó. Thôi nếu anh đã chọn thì cứ làm những gì mình thích, dù có như thế nào em đành chịu. Từ lúc được về nhà đến giờ, em cứ nghĩ về anh không thôi, lân lân cảm giác thiếu vắng nhau không được gặp thường xuyên như trước sao mà trống trải, buồn hiu. Nhiều khi em tưởng mình bị câm trong khi đó cái miệng mình thì suốt ngày líu lo líu lo gặp ai cũng nói không ngừng nghỉ. Có một ước muốn nhỏ nhoi... được gặp anh ngay lập tức, được anh ôm vào lòng và được khóc 1 trận cho đã, dù sao ngồi lì ở nhà lo nghĩ vẩn vơ cũng không giải quyết được gì. Buồn vẫn thêm buồn, người vẫn xa người, người thương kẻ nhớ có thế nào gặp được nhau mãi đâu.
Em chỉ biết vùi đầu trong sách vở, chỉ có những khi lu bu bận rộn lo học lo hành thì người ta mới quên không nghĩ về anh nữa. Sao khổ sở dữ vậy. Lần này xa nhau có lẽ 5 năm, 10 năm hoặc suốt đời anh ở đó luôn rồi, em thì vẫn đây. Em biết anh stress vì công việc, và đôi lúc cũng nhớ tới em mà buồn không nói được gì, em chợt nhớ tới những lúc đó là thấy nghẹn ngào và chỉ biết nước mắt chan cơm. Trốn xó nào đó khóc cho đã rồi ngủ quên lúc nào không hay. Dù sao anh hãy nhớ giùm em dù cho có em ở cạnh hay không cũng phải biết tự chăm sóc tốt cho bản thân mình chu đáo, không được bỏ ăn sáng, không coi phim khuya quá, không tắm tối, không bật quạt suốt đêm, ngủ thì không được úp mặt xuống gối ngợp thở à, thức dậy phải biết cuống mùng lên và dậy sớm tập thể dục càng tốt. Ngủ nướng mà ngủ kiểu con gấu xấu xí lắm, đâu phải còn em bé đâu mà chui đầu dụi dụi vào gối kiếm hơi mẹ hỏ (liu liu)
Em không nhớ tự lúc nào tình cảm mình đã sang trang mới, 1 khởi đầu tốt đẹp, thân thiết hơn cả 1 người bạn thân. Nhưng đó cũng là lúc số phận trớ trêu, người xa người đôi đường đôi ngả biết ai có còn nhớ ai có còn với ai như trước kia chúng ta đã từng.........
Có lẽ từ lúc anh đi, em tự ý thức được rằng mình phải làm gì đó giữ anh lại, nhưng cũng vô dụng. Mình phải nghĩ cách để anh ở đây và không 1 lần nào nữa phải nói xa nhau. Nhưng anh có chí hướng của mình, anh phải đi để tìm tương lai cho mình và cho chúng ta sau này 1 con đường nào đó. Có lẽ vì vậy mà em liều lĩnh, được cơ hội nào đó gặp nhau là em không ngại, lặn lội tới đâu em cũng tìm .... Dù chỉ là vài ngày ngắn ngủi... Nhưng về sau sẽ là những ký ức đẹp để chúng ta nhớ mãi về nhau như 2 người bạn tri kỷ,....
Đời hợp đời tan đời phũ phàng
Người buồn người khóc chốn nhân gian
Duyên đến duyên đi duyên lại mất
Tình còn nghĩa đó vẫn ngô ngây
Ai bảo nếu biết yêu là khổ
Người đời vẫn khổ để được yêu
Ai bảo nếu yêu là đau
Người vẫn hay cười rơi xương máu
Ai bảo nếu yêu là buồn
Người vẫn vô tư nở nụ cười
Nụ cười ly biệt cách ngăn ta
Ngày mai nếu trời không còn nắng
Đất sẽ rạn thành những vết nhăn
Ngày mai nếu trời không có mưa
Hoa cỏ rũ buồn trong gió trưa
Ngày mai nếu người ta không gặp
Là như thêm dài cả trăm năm
Ngày mai nếu ta về bên ấy
Là nghĩa từ đây hết chuyện mình
Ai đi cuối trời nhặt bông tím
Bỡ ngỡ tim mình ta đã yêu
Anh có nghe bài hát em đã từng hát, thực sự là tiếng hát từ trái tim em hát riêng cho anh nghe thôi. "Tiễn anh đi rồi, em về gác lạnh đìu hiu. Ngoài trời trăng tỏ mà sao ướt đôi tay mềm....." Có ai đó trải qua cảm giác giống như bây giờ mới hiểu thế nào là yêu............
Trời chiều gió nặng mây buông
Đi về 2 đứa 2 nơi thật buồn
Biết là nghĩa nặng tình sâu
Mà sao ta chẳng nửa câu trao lời
Năm nay năm nửa năm rồi
Người đi dạo ấy bồi hồi riêng ta
Noel qua tết lại xa nhà
Đoạn đường dẫu ngắn ai người qua thăm
Hôm nay ta biết ta buồn
Bao đêm người vẫn sớm hôm một mình
Khi ta ở chỉ là nơi người ở
Khi ta đi phố lạnh vắng tiêu điều
Mỗi lần đến thăm anh, khi ra về em lại nửa muốn nửa không. Nói đùa muốn ở đó với anh anh cũng chịu. Tưởng tốt gì kiu ở lại làm oshine cho mấy người. Thôi cũng được mà không có dễ vậy đâu cưng. Và bây giờ mong muốn ai đó lại về, ai đó lại ghé thăm, ai đó rửa chén nấu ăn với mình, ai đó cùng ngồi trò chuyện ai đó lại la cà quán sá dẫn mình đi hát, ai đó chở mình đi dạo mát, phố vắng và lạnh như bàn tay em.... Không còn 1 ai đó nữa.... Ai đó bây giờ đã về đâu ..............
Ta biết mình đi sẽ lỡ làng
Dù là dang dở vẫn thương mang
Nay mai ai có người vui mới
Ai vẩn vơ chờ dệt ước mơ
Chẳng biết là gì của riêng ta
Không thương k lẽ làm xa lạ
Không nhớ k buồn mạnh bước đi
Từ ấy ta đi người ở lại
Từ đó xa vời hình dáng ai
Từ ấy riêng ta người một lối
Từ đó bầu trời ngỡ chia đôi
Ai đi ai có về bất chợt
Ai tủi ai mừng ai ghé thăm
....
Nếu đây có phải là duyên số
Dù có thế nào chấp nhận thôi !
Xa......
Thì nhớ
Gần
Làm ngơ
Ai có ngờ
Mình lại yêu người như thế đó.......